Cứ đến mùa thi lại chán đời.
Đời người khổ nhất.... tới trường thi.
Lơ thơ giấy bút học chi lắm,
lác đác bao nhiêu đứa bù đầu.
Nhớ trước đau lòng ta muốn khóc.
Thương mình tự hỏi học làm sao???
Dừng chân ngó lại học->thi->rớt......
Một đống đề cương ta với mi.
Bước tới phòng thi mới hoảng hồn.
Bạn bè chiến hữu chẳng thấy đâu.
Lom khom dưới cuối một vài đứa
Lác đác bên kia giám thị tuần.
Đề văn nghĩ mãi đau đầu wá
Đề tóan giải mãi vẫn ko ra
Giờ đây chỉ biết ngồi cắn bút
Một mảnh đề thi ta với ta